XIN HÃY BỚT CHỬI THẰNG VI-TI-VI!
Posted by Unknown on 05:50
Dù rằng mình biết rất rõ cái sự ghét cay ghét đắng của một số không nhỏ người có tí chút văn hóa đối với thằng Vi-Ti-Vi, do cái sự “ăn không nói có” của anh em nhà nó, do việc quanh năm chỉ chạy theo mọi sinh hoạt của mấy anh to để đưa lên sóng cho bà con khắp chốn thâm sơn cùng cốc đều phải biết mặt, biết tên là các vị “thánh sống đất Việt”và ra rả ngợi ca vị nào cũng giỏi cũng tài, đề ra cái gì cũng đúng cũng sáng suốt…
Dù biết rằng Vi-ti-Vi là một nơi lôi kéo sự quan tâm của mọi tầng lớp, đặc biệt là lớp trẻ đương thời vào những thú vui xa rời chính trị, vun đắp cho họ một tinh thần ăn chơi hưởng thụ tối đa, đẩy mạnh tính “ác” trong con người lên hơn là tính “thiện” bằng những thứ “lý tưởng” cực kỳ …phi tính người.
Điển hình là chuyên phát những chương trình đề cao ăn chơi sa đọa, khuyến khích công khai lối sống vì tiền....Đề cao những “tấm gương” tiêu biểu tiêu tiền hơn rác, thay vợ đổi chồng, lấy Tây, lấy Mỹ, có con mà không cần có chồng … như là sự “thành đạt” đáng học tập, cần noi theo qua những chương trình như “Gặp gỡ người nổi tiếng” để nghe họ dạy cho quần chúng cách “sống hiện đại” ngày nay cần phải ra sao?
Đành rằng, về văn hóa thì thành tích nổi bật nhất của họ là: Dùng văn hóa đường phố nước ngoài (pop art) để giết dần mọi hình thức văn hóa nghiêm túc và dân tộc. Thậm chí đến tên của một loạt chương trình cũng không cho người bình thường biết nó là cái giống chi chi …
Nào là “The voice”, “VN’s got talent”, “Next top model”, “Master chef”, ”Project runway”, ”So you think you can dance”….và nhiều nhiều nữa…Đặc biệt là tiền thưởng có khi lên cả tỉ đồng nên ….mọi thứ tài năng “điên khùng kỳ dị” nhất đều mặc sức xảy ra. Cuộc thi trước thì còn làm thí sinh, cuộc thi sau thì đã leo lên làm…. giám khảo. Loạn xạ các thứ, vạch lưng nhau giữa các thứ giám khảo, thí sinh. Làm giám khảo mà một nốt nhạc bẻ làm đôi không biết thì làm sao chấm điểm ca sỹ như từ trên trời rơi xuống! Chưa bao giờ biết nhảy đầm thì giám và khảo luôn nhảy sỹ đã từng 15 năm kiếm ăn bằng nghề…vũ sư!
Còn phim ảnh thì….chương trình phát sóng chủ yếu là phim Tầu, phim Hàn…hoặc phim Việt nhưng từ hình thức đến nội dung thì đều sặc mùi...“không phải Việt!”, Lai Căng, Vong Bản!!!
Tóm lại, nhìn vào các chương trình văn hóa phát trong trong các giờ vàng thì:
KHÔNG CHỈ LÀ LAI CĂNG NỮA mà là 95-99% ĐÃ MANG CẢ TÂM HỒN VÀ HÌNH THỨC NƯỚC NGOÀI rồi!
Nói về “thành tích làm hỏng toàn bộ khiếu thẩm mỹ của con em chúng ta” thì…không ai sánh bằng màn ảnh nhỏ có tên là “thằng ti-vi” với cái ưu thế của nó là vừa nghe lại vừa nhìn và không muốn nó cũng len lỏi vào tận từng giường ngủ của mọi nhà!
xin vào đây để xem một chút đặc sản của VTV3:
Chú thích của người post Cilp này trên YouTube (28-08-2010): Không có đối thủ về sự quái đản, kinh dị, dâm ô, kinh tởm, điên khùng, ngông cuồng, hoang tưởng, vô văn hóa, Đại lâm Linh dễ dàng đè bẹp các đối thủ như Thím Hà, Lê Nhũ Như, Phi Như Trâu, những đối thủ đã rất thành công bên đấu trường Thảm Họa Vpop...độc chiếm giải Thảm Họa nhạc Việt 2010. Tất cả các đối thủ của Đại Lâm Linh đều thống nhất tôn nhóm này làm sư phụ về khoản hoang tưởng. Hiện bệnh viện Trâu Quỳ và bệnh viện thần kinh Chợ Quán, Biên hòa đã chính thức lên tiếng không bao giờ dám nhận chữa trị cho Đại lâm Linh!
Cách đây cả 8 năm, trong một Đại Hội Nhạc sỹ Việt Nam, mình đã từng vạch ra những cái nguy hại về việc VTV3 đã “lấy cái dở nhất của thế giới làm cái hay tuyệt đỉnh cho người Việt hôm nay” trong một bản tham luận nảy lửa mang tựa đề “Làm gì để ngăn chặn tình trạng xuống cấp quá trầm trọng trong văn hóa âm nhạc”(*).
Bằng những dẫn chứng cụ thể, mình đã vạch ra mọi tội lỗi lớn nhất là do cái “thằng tivi” nó đã chui vào tận phòng ngủ, phòng ăn của mỗi nhà để phá hoại tâm hồn con em chúng ta bằng những “rác phẩm” dạy con em chúng ta “Yêu một người là dại”, “Dù ngày mai chia tay nhưng hãy cứ yêu nhau đi đêm nay”! hoặc “Tôi cần làm tình mỗi ngày” (nhạc Pháp)….mà chẳng bị hề hấn gì???
Tất cả đều do mình còn quá ư ngây thơ… cụ, cứ mơ tưởng sẽ làm thay đổi được tình hình nhất là khi bản tham luận của mình đã được chính tay các ông Đào Duy Quát, Nguyễn Khoa Điềm tiếp nhận …Nào ngờ….
Mình đã nhầm to, mình đã…đại ngu…ngơ!
Té ra ngay thời đó người ta đã muốn tách chính trị ra khỏi văn nghệ (y hệt hôm nay người ta muốn tách những khiếu kiện đất đai ra khỏi chính trị ??? và đe dọa sẽ “ra tay” với những vụ khiếu kiện có "mầu sắc chính trị")! Nói trắng ra là: Muốn hát gì, múa gì, viết gì, vẽ gì,….đều… Ô Kê! Miễn là không bàn đến…chính trị! Chẳng có văn hóa vô sản, công lông công liếc gì nữa hết! Cũng như muốn kiện, muốn đòi gì thì cứ việc nhưng, cấm được động tới những tử huyệt của đảng-nhà nước như quyền “sở hữu toàn dân” về đất đai, như sự lãnh đạo vô cùng sáng suốt của 14 vị thánh trên tất cả các mặt từ ngân hàng, nhà máy, đồng ruộng, nhà trường, bệnh viện, sân bóng đá đến chỗ chôn xác người!
Và tình hình văn nghệ trên tivi ngày càng suy thoái, càng xuống cấp trầm trọng dù rằng các nhà lý luận, các nhà chuyên môn đã phải gào lên là “điện ảnh đã đi tới… đáy của đáy”...là âm nhạc đã trở thành “đại họa âm nhạc”…! là “nghệ sỹ sao siếc đã đi tới tận cùng của sự trâng tráo, bịp bợm!”
Về bản thân sự ngu lâu của mình đã làm mình vô tình trở thành vật cản cho sự xụp đổ tất yếu của một đường lối lãnh đạo văn hóa…vô lý tưởng, vô lý luận và cũng ….vô học mà mình hằng mong ước!!!
Từ thời kỳ còn bố chú Bình Minh tức Trần Lâm, tức Trần quảng Vận, TƯ ủy viên, làm Chủ Nhiệm Ủy Ban Phát Thanh và VTTH, mình đã rất hăng hái khi được mời lên đối đáp, giải thích về cái chân, thiện, mỹ trong âm nhạc trên sóng với suy nghĩ cũng…”vô chính trị” (!) là: cái chân- thiện -mỹ thì giai cấp nào cũng phải nhìn nhận như nhau!?
Và phải chỉ đến khi bừng tỉnh ra là: Đáng lẽ để cho các bãi phân ngày càng nhiều, mùi xú uế ngày càng lan tỏa rộng khắp để nhân dân phát khiếp phát sợ thấy cần phải dẹp hét! dẹp hết! thì mình lại ra tay góp sức, giọn dẹp một cái xác chết đã tự hủy diệt vì ung thư căn di căn!
Sự “giác ngộ” này, phải nói thẳng ra rằng chính là do mình càng ngày càng bị quan tâm đến đường lối chính trị nhân danh cái chủ nghĩa ngoại lai mà mấy chú lãnh đạo đương thời đang mang ra bắt mọi người thi hành! Nó đã ập vào tận bữa ăn, giấc ngủ của bản thân mình, gia đình mình, cả nước mình! Tất cả đều là DỐI TRÁ, BỊP BỢM, LỪA ĐẢO … Đặc biệt láo khoét là:
ĐƯA CẢ 9O TRIỆU CON NGƯỜI ĐẾN MỘT NƠI VÔ ĐỊNH KHÔNG BAO GIỜ CÓ, XỜ HỜ CHỜ NGỜ!!!
Và ai mà có ý kiến (chứ chưa nói là có tổ chức hoặc hành động) thì lập tức trấn áp không nương tay!
Trong cả một âm mưu lâu dài, trước tinh vi sau trắng trợn, công khai phản dân chủ nhất, toàn dân nhất là những người có đôi chút suy nghĩ đều trông và nghe qua cái gương phản chiếu khổng lồ của đảng-nhà nước Đó chính là cái THẰNG VI-TI-VI!
Mọi cái gọi là chủ trương chính sách, tức là mọi sự lừa đảo, dối trá, mọi “cái bẫy” được đặt ra đều bắt đầu từ đây...Nhưng cũng từ đây, “lộ hàng” ra hết những sự láo khoét, coi thường quần chúng bởi những lời nói, thái độ, cử chỉ của những diễn viên hạng bét đòi đóng vai lãnh tụ chính trị! Những phát ngôn “đại hố”, những nụ cười không đúng lúc, đúng chỗ, những vụ “chỉ đạo” bằng một tờ giấy viết sẵn mà người chỉ đạo chỉ cúi đầu chăm chăm đọc sao cho đúng những gì mấy tên bồi bút đã soạn sẵn,…, những tên tiên sư-giáo sỹ, nhà nọ, nhà kia, được đẩy lên màn hình ba hoa xịt tốc gì rồi cũng chỉ có một câu kết luận: “Không một ai, một tổ chức nào có thể thay thế đảng ta lãnh đạo đất nước này”!
Bằng một thứ giọng đọc kinh đôi khi “ngọng níu ngọng nô” càng ngày càng thêm những “bộ mặt trơ trán bóng ù lì” mới toe, những bộ mặt dày, mặt thớt, mặt …trâu ngựa, mặt “cóc ngóe trở thành người”...thay nhau lên lớp cho các bậc cha chú, các bậc thức giả, thậm chí chửi thẳng các đấng các bậc là “suy thoái” là “lưu manh”, là “cơ hội”!?
Tất cả những điều gì xấu xa nhất đều được cái thằng Vi-ti-vi này nó phơi bầy ra hết dưới sự chỉ đạo của một bộ phận ưu việt nhất nước gọi là Tuyên Huấn Trung Ương gồm 100% đều là “tiến sỹ không cần qua trung học, đại học”, nơi tập trung nhất cái sự “Bị Đái” (tức “đại bí”) về lý luận vì tìm mãi không ra cái mùi thơm của những xác chết đã bị lịch sử chôn vùi gần 2 thập kỷ!
- Đặc biệt gần đây, thằng Ti-vi đã càng ngày càng tỏ ra giọng đàn anh, lớn tiếng, ăn hiếp các thằng em giấy trắng mực đen (có lẽ vì Tổng biên tập các báo lề phải còn lâu mới bén gót được tổng giám đốc trung ương ủy viên Trần Bình Minh?) nên sự mâu thuẫn “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” thậm chí lột trần những điều dối trá, bịp dân của nhau ra không thương tiếc, điển hình là VTV cho họp báo ngay về cái tin vịt “Rửa vàng bằng cơ chế”mà báo Thanh Niên đã dám tung ra, gần như ngay sau đó bị bắt buộc báo phải gỡ bỏ bài ngay lập tức (nhưng bà con vẫn dễ dàng lưu lại trên mạng). Không những thế còn yêu cầu, Bộ Công An, Tổng Cục II vào cuộc để điều tra cho lòi ở đâu ra những chuyện động trời, buôn lậu vàng, lãi khủng cả 55 triệu đô này? nếu không phải là có ý đồ “lật đổ”?, “bôi xấu” các anh Dũng, anh Bình!?
Và hôm nay đây, dân giấy trắng mực đen lại phanh phui câu chuyện dối trá động trời: Nợ công bằng mọi thủ đoạn liều lĩnh, đã bị đưa ra trên tivi chỉ là 66,8 tỉ USD, nhưng Sự thật thì theo các chuyên gia của Liên Hiệp Quốc và trong nước thì con số đúng ra phải là…129,9 tỉ USD! Mấy tay chuyên lên ti vi nói theo lời "trên" dặn, liệu có tiếp tục truy cứu đến nơi những cái tên Nguyễn Trọng Hậu, Nguyễn Bích Hồ, Nguyễn an Hà, Đỗ Hoài Nam,…và các tổng biên tập, nhóm biên tập của các tờ báo viết và giao họ cho ông tiến sỹ đại tướng Bộ Công An điều tra xử lý? Tất cả đều tiến sỹ thứ thiệt đã dám tự tin đưa ra những phủ nhận những con số ru ngủ đồng bào của thằng Vi-ti-vi? Liệu có xảy ra các cú “rơ-ve” tiếp nối?!
Nếu có thì…đồng bào hãy cùng tôi hua ra lớn chúc mừng cái siêu thị hàng dỏm này đã có công:
PHẢN ẢNH CÁI THỰC TẾ BI ĐÁT CỦA BẢN THÂN CÁC ÔNG CHỦ NÓ TRƯỚC NHÂN DÂN TRONG NƯỚC VÀ THẾ GIỚI:
1-Bằng các lời tuyên bố hùng hồn, hứa hươu, hứa vượn của các vị tể tướng triều đình đến hoàng thượng tối cao trước sau bất nhất, va chạm nhau bôm bốp, vô trách nhiệm hoặc khôi hài đến…để đời…
2-Các con số láo khoét, “từ trên trời rơi xuống” về những thứ như “Gì đị Pi", “Ép đi! Ai?”, “Xi-Pi-Ai“, từ những cái đầu và cái miệng của những con người “nói dối lấy được” xoen xoét với toàn dân, đặc biệt có những cái mặt "u ám mùi ngu dốt", bóng lộn những thịt mỡ do …”ăn nhiều và… vô lo” hoặc gầy teo gầy tóp do “quá lo việc giấu kín của nổi, của chìm, lo cho con em sớm du hí học!
Tất cả đều tự chường mặt ra, có khi cả tháng, cả năm, cả ngày để nghe người dân vạch mặt: Thằng này vừa… thế này! Con kia vừa thế nọ …”! Và không ít người đã thề không xem thằng ti-vi trừ xem đá bóng và “cải lương vở…trước 75”! Thậm chí có người đã lỡ tay “đập vỡ luôn thằng Tivi“ do nó cứ lải nhải mãi những điều khoét sâu vào nỗi đau bất tận “cả nhà tan nát” đã cả 38 năm mà tới nay chết rồi, vẫn bị gọi là bọn “ngụy quân, ngụy quyền”!
Riêng với mình thì:
Sau một thời gian cũng bất hợp tác KHÔNG XEM, KHÔNG NGHE TRỪ ĐÁ BÓNG QUỐC TẾ (**) thì xin thú thật là:
-Độ hai năm nay, mình rất... nghiện cái anh Vi-Ti-Vi (gồm cả một số kênh như HTV, ANTG, TTX News…!
-Chính nhờ bọn này mà mình, nếu có sức để không phải gõ ít phút lại phải nằm nghỉ ít phút, thì mỗi ngày mình có thể viết vài ba entries phản biện chúng nó với đủ các mặt chính trị, kinh tế, văn hóa xã hội…
- Chính nhờ bọn Tivi này mà mỗi ngày mình càng củng cố thêm cái lòng “suy thoái lập trường chính trị tự nguyện” của mình do…. phải chịu đựng cái mùi thối không thể tưởng của nó bốc ra!
Mình coi Vi-Ti-Vi như một cửa hàng “siêu thị khổng lồ chuyên bán đồ dỏm” bằng kính trong suốt. Chỉ đi phía ngoài nhìn vào đã thấy được chủ nhân của nó, không là loại “trưởng giả học làm sang” thì cũng là loại “anh chị gác kiếm chuyển nghề”!
Vào xem tận mắt và nghe những con rô-bốt quảng cáo thì biết ngay là “chúng lừa bịp”, mấy ả tiếp viên thì… không phải sida thời kỳ cuối thì cũng tim la tám tầng!
Và chính cái "cửa hàng khổng lồ chuyên bán đồ dỏm" này ngày càng tự “lộ tẩy” toàn diện! Điển hình là vụ góp ý “sửa đổi hiếp pháp 92” đã phải sáng tạo ra cả nhà sư dỏm, linh mục dỏm, vụ mời những tên béo tròn, béo quay lên ngợi ca sự tiến bộ của dân vùng cao nhờ “xóa đói giảm nghèo” trong khi trẻ em quê lão ta đang thèm bát cơm trắng thay củ sắn, củ mài là lương thực chính quanh năm, ngồi học trong các lều vách xiêu, nóc dột!
Rồi vụ kinh doanh kiếm cả chục, trăm tỷ đồng nhờ cả 8.000 cái lễ hội ba lăng nhăng có giấy phép, và vừa hôm qua đây là vụ đàn Xã tắc …mà cả đống giáo sư tiến sỹ lên đài không ai chịu ai? hoặc nói… nước đôi kiểu nhà sử học nổi tiếng họ Dương, tên…Trung Quốc!
Người nói “xã tắc” không bằng “phường tắc”, ”quận tắc”, ”thành phố tắc”,…”cả nước tắc”! (!)
Kẻ thì: Làm cầu vượt ở đây là... “đi trên đầu tổ tiên”!!! Còn ba ông chính phủ Hà-Lội thì….đành…câm họng đợi chờ ý trên!
Tóm lại chưa bao giờ mọi thứ nó “bát nháo chi khươn” được thằng Vi-ti-vi phản ảnh tương đối trung thực cho bà con biết để suy ngẫm như hôm nay!
Làm gì đây? là câu hỏi đã nảy sinh trong cả triệu triệu trái tim và bộ óc con dân đất Việt …
Vậy thì với mình, cái thằng Vi-Ti-Vi này, hãy cứ để nó tồn tại cho đến ngày các ông chủ nó tự nguyện...dẹp tiệm, bó giáo quy hàng!
Vi-Ti-Vi ơi! Cứ thối nhiều, thối mạnh vào, thối khắm lên … cho thêm nhiều người vì …sợ hãi em mà muốn em chết sớm đi cho rồi cùng với các ông chủ của các em nhé!
Nguồn Tô Hải
Nguồn Tô Hải
BẮT HOA HẬU NÁI SỀ TRƯƠNG THỊ TUYẾT NGA
Posted by Unknown on 04:29
Chiều 27/4, cục điều tra hình sự viện Kiểm sát Nhân dân tối cao phối hợp cục Cảnh sát điều tra tội phạm về TT-XH (C45), bộ Công an tống đạt quyết định khởi tố bị can, thực hiện lệnh bắt và khám xét nơi ở, nơi làm việc của bà Trương Thị Tuyết Nga về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản
Bà Trương Thị Tuyết Nga – Tổng giám đốc Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vũ Anh (Q.Gò Vấp, TP.HCM), “Quý bà thành đạt nhất năm 2009”.
Bà Nga cũng là người đoạt hai giải “Phu nhân Việt Nam toàn cầu thành đạt” và Á hậu 1 cuộc thi “Hoa hậu quý Phu nhân Việt Nam toàn cầu 2012” (Mrs. Vietnam Global 2012).
P.V/ Tienphong
------------------------------
“Quý bà” làm ăn quá bê bối | ||
Thứ bảy, 13/10/2012 10:22 | ||
(CATP) Báo CATP số ra ngày 25-9-2012 có đăng bài Phía sau phi vụ 54 triệu USD của một “quý bà thành đạt”, phản ánh hành vi thiếu trung thực của bà Trương Thị Tuyết Nga - Tổng giám đốc Công ty TNHH Bệnh viện đa khoa quốc tế Vũ Anh - qua việc chuyển nhượng mảnh đất nằm trong khu quy hoạch ga Thủ Thiêm tại phường Bình Khánh (Q2) cho bà Dương Mỹ Linh, chiếm giữ 1,5 triệu USD tiền cọc. Cũng liên quan đến việc mua bán bất động sản, “quý bà thành đạt” Trương Thị Tuyết Nga còn cho nhiều người nếm trái đắng. Các hộ dân mua nền từ bà Nga trình bày bức xúc với phóng viên TỰ TUNG TỰ TÁC Như chúng tôi đã thông tin, sau khi nhận 1,5 triệu USD tiền cọc sang nhượng đất cho bà Linh, ngày 18-1-2008 bà Nga tùy tiện cắt 2.909m2 đất trong diện tích 11.442m2 (phần đã hứa bán cho bà Linh) để chuyển nhượng cho ông Trần Văn Mười (ngụ P. Bình An, quận 2) với giá gần 1,5 tỷ đồng. Do đất nằm trong khu quy hoạch ga Thủ Thiêm không thể tách thửa, ngày 2-4-2008, bà Nga lập hợp đồng ủy quyền cho ông Mười toàn quyền định đoạt phần diện tích đất đã giao dịch. Tiếp đó, đôi bên ký hợp đồng hoán đổi đất nông nghiệp, nội dung: ông Mười giao 7.826m2 (gồm lô đất của ông cùng 2.909m2 đất được ủy quyền) cho Công ty TNHH Bệnh viện đa khoa quốc tế Vũ Anh do bà Nga làm đại diện, để đổi lấy 2.800m2 đất xây dựng căn hộ cao cấp kết hợp thương mại dịch vụ trong dự án (không có thật - N.V) của bà Nga tại địa điểm trên. Hợp đồng còn ràng buộc nếu bên nào đơn phương hủy bỏ sẽ bị phạt 10 tỷ đồng. Khu công viên của dự án hay tài sản riêng của bà Nga? Dự án không hình thành, hơn nữa pháp luật cũng không cho phép hoán đổi diện tích vượt mức 2.500m2 đất ở nên ngày 13-5-2011, ông Mười gửi thông báo chấm dứt hợp đồng cho phía bà Nga biết, để không xâm phạm đến tài sản của ông. Ông Mười chẳng hề hay rằng trước đó ba năm, ngay sau khi ký ủy quyền định đoạt 2.909m2 đất cho ông thì hôm sau (tức 3-4-2008), bà Nga âm thầm đến Phòng công chứng số 3 lập hợp đồng ủy quyền định đoạt hết diện tích 11.442m2 đất cho Công ty TNHH đầu tư - xây dựng Vũ Lan do con trai lớn là Vũ Hải Anh làm đại diện. Mãi đến ngày 9-1-2012, ông Mười mới phát hiện việc làm bất thường này, khi bà Nga tiếp tục lập hợp đồng tặng cho quyền sử dụng toàn bộ số đất trên từ Vũ Hải Anh sang em trai Vũ Hải Minh Anh. Không chỉ lấy tài sản của người khác đem ủy quyền và tặng cho các con, bà Nga còn lén lút đem phần đất này đến Ngân hàng Đại Tín chi nhánh Sài Gòn (số 426 Nguyễn Thị Minh Khai, P5Q3) thế chấp vay 56 tỷ đồng vào ngày 8-3-2011. Bức xúc trước những động thái mờ ám của bà Nga, ông Mười đệ đơn tố cáo đến cơ quan cảnh sát điều tra Công an quận 2. Pháp luật vào cuộc, bà Nga hứa sẽ khắp phục hậu quả chậm nhất là ngày 30-4-2012. Mặt khác, “quý bà” và cơ quan công chứng vội vã chữa cháy bằng cách điều chỉnh hợp đồng ủy quyền tặng cho, bằng cách trừ phần diện tích đất của ông Mười ra (tức chỉ ủy quyền 8.533m2 trong phần đất 11.442m2 - N.V). Tuy nhiên, đây mới chỉ là phần sửa chữa đơn phương của phòng công chứng, còn hợp đồng thế chấp tài sản vay ngân hàng vẫn còn nguyên. Thế nên đất của ông Mười vẫn đang là tài sản thuộc quyền quản lý của ngân hàng. KHÔNG THỂ PHỦI TRÁCH NHIỆM Mới đây, khi hay tin TAND quận Gò Vấp hủy bỏ quyết định cấm bà Nga xuất cảnh dưới mọi hình thức, hàng chục hộ dân ngụ tại khu dự án số 15 - 16 Phan Văn Trị, P7Q. Gò Vấp như ngồi trên đống lửa. Họ đã mua đất từ bà Nga nhưng trách nhiệm hoàn tất giấy chủ quyền cho họ bảy năm nay vẫn chưa được thực hiện. Mang đơn khiếu nại đến Báo CATP, ông Trần Xứng, đại diện cho 21 hộ dân, tường trình: Từ giữa năm 2002 đến đầu 2003, bà Trương Thị Tuyết Nga đứng ra ký hợp đồng tay với chúng tôi về việc chuyển nhượng nền đất tại địa chỉ trên với giá từ 9 triệu đến 19 triệu đồng/m2 tùy từng vị trí. Hợp đồng nêu rõ, phía bà Nga có nghĩa vụ đóng các loại thuế và hoàn tất thủ tục giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho bên mua trong thời gian sáu tháng tính từ thời điểm ký hợp đồng chính thức. Bà Nga trực tiếp nhận tiền theo diện tích chuyển nhượng (nền nhỏ nhất 66m2, đa phần người mua đã giao đủ tiền, số ít giữ lại 5%, khi nhận được giấy chủ quyền sẽ thanh toán hết). Đất dự án bà Nga bán cho bà Linh, trong đó có phần đất của ông Mười ba lần bị “người đẹp” tự ý định đoạt Trung tuần tháng 1-2003, bà Nga cung cấp cho một số hộ bản “Hợp đồng góp vốn nhận nền xây dựng nhà ở” đã được ông Lê Cương (Phó giám đốc chi nhánh Công ty xây lắp và vật tư xây dựng số 5 trực thuộc Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn, trụ sở số 11 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P17Q. Bình Thạnh) ký tên, đóng dấu sẵn, bảo các hộ ký vào. Theo hợp đồng, công ty trên (bên A) là chủ đầu tư dự án khu quy hoạch nhà ở số 15 - 16 Phan Văn Trị, đơn giá góp vốn của người mua (bên B) được cào bằng là 5 triệu đồngm2. Tương tự như hợp đồng tay đã ký kết với bà Nga trước đó, bên A có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ tài chính với nhà nước để hoàn tất việc tách thửa cho bên B. Với suy nghĩ chỉ trực tiếp giao dịch với bà Tổng giám đốc Công ty TNHH Bệnh viện đa khoa quốc tế Vũ Anh nên các hộ tin tưởng ký, không quan tâm đến Công ty xây lắp và vật tư xây dựng số 5. Về sau, qua tìm hiểu mọi người được biết khu đất quy hoạch dự án này có diện tích 5.534m2 do Công ty xây lắp và vật tư xây dựng số 5 chuyển nhượng từ một bộ, được UBND thành phố cấp giấy chủ quyền vào năm 2004, đến ngày 9-8-2005 có văn bản thỏa thuận quy hoạch xây dựng nhà ở của Sở Quy hoạch - Kiến trúc. Theo đó, phân bố đất xây dựng nhà ở 4.509m2, 1.025m2 còn lại là công trình công cộng gồm công viên, đường giao thông... Tuy nhiên, mối liên kết giữa bà Nga với chủ đầu tư trong việc kinh doanh dự án thế nào, đến giờ nhiều người vẫn không hiểu. Nhà xây tiền tỷ, bảy năm chưa có giấy tờ Trở lại tiến độ thực hiện nghĩa vụ, sau khi xây cất nhà xong, các hộ chờ mãi không thấy bên bán thực thi cam kết. Người mua chất vấn thì bà Nga viện lý do lúc bận đi công tác nước ngoài, khi nói cơ quan chức năng chưa cho tách thửa vì chưa cho chuyển mục đích sử dụng đất. Tin tưởng vào vị thế của bà Tổng giám đốc, các hộ tiếp tục chờ. Cho đến khi mọi người biết rõ: ngày 28-1-2005, UBND thành phố có quyết định cho Công ty xây lắp và vật tư xây dựng số 5 (nay là Công ty cổ phần đầu tư và xây lắp 5, trụ sở chính vẫn ở Hà Nội, chi nhánh rời về địa chỉ 117 Trần Văn Dư, P13Q. Tân Bình) được chuyển mục đích sử dụng đất đối với dự án trên, bà Nga bèn chuyển tông bảo chủ đầu tư vẫn chưa thực hiện nghĩa vụ tài chính với nhà nước... Anh Phan Trúc, nhà lô C05, bực bội: “Lúc ký hợp đồng chuyển nhượng đất, bà Nga luôn hối thúc nộp tiền đúng hạn. Nhưng khi đút túi rồi thì bà ta chẳng những không đoái hoài gì đến trách nhiệm làm giấy tờ mà còn nói dối. Mỗi lần chúng tôi đến tìm thì bà Tổng giám đốc chỉ đạo lực lượng bảo vệ bệnh viện chặn lại không cho gặp”. Bức xúc, người dân gửi đơn kêu cứu khắp nơi, cuối cùng được hướng dẫn khởi kiện ra tòa. Khi biết hai ông Trần Xứng, Nguyễn Đức Hiển đã kiện mình, ngày 20-9-2012, bà Nga có đơn gửi TAND quận Gò Vấp, trình bày: “Hiện các lô đất tại khu vực số 15 - 16 Phan Văn Trị, P7Q. Gò Vấp vẫn đứng tên Công ty cổ phần đầu tư và xây lắp 5. Bản thân tôi cũng có mua một số lô đất tại đây và đang yêu cầu bên bán lập thủ tục tách thửa, sang tên cho tôi mà chưa được. Vì vậy, ông Trần Xứng khởi kiện tôi là không đúng”. Ông Xứng phân tích với phóng viên: “Như vậy bà Nga cũng cho rằng mình là nạn nhân của Công ty cổ phần và đầu tư xây lắp 5. Nếu thế thì cũng có nghĩa bà ta đã tự ý đem đất của công ty để bán cho chúng tôi à!”... Để tìm hiểu trách nhiệm làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho các hộ dân thuộc về ai, chúng tôi liên hệ với ông Nguyễn Văn Biên - Phó giám đốc chi nhánh - được ông trả lời mới giữ chức vụ nên không nắm rõ vấn đề. Các hộ dân nơi đây lập tức phản ứng: năm 2007, thực hiện chỉ đạo của cấp trên, ông Biên đã ký hai thông báo gửi các hộ dân nói rõ việc tách thửa liên hệ với bà Nga là người trực tiếp đứng ra bán nền. Căn cứ văn bản trên, các hộ dân khẳng định bà Nga là người phải thực hiện nghĩa vụ đã cam kết chứ không thể nhận tiền rồi phủi tay. Chuyện làm ăn của “quý bà” còn lắm tai tiếng, chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi để thông tin cùng bạn đọc. | ||
HUỲNH MINH DŨNG ( Theo Tranhung09 ) |
Chấn động : ĐẶC NHIỆM MỸ SỐNG Ở VÙNG NÚI VIỆT NAM 45 NĂM
Posted by Unknown on 22:01
Nước Mỹ đang bị sốc trước thông tin cựu binh Mỹ trong chiến tranh Việt Nam John Hartley Robertson, người được cho là đã chết năm 1968, vừa được phát hiện vẫn sống ở vùng núi miền Bắc Việt Nam.
John Hartley Robertson, ảnh chụp năm 1966. |
Bộ phim tài liệu Unclaimed (Không đòi hỏi) của nhà làm phim nổi tiếng Michael Jorgensen chính thức công chiếu từ ngày 30/4 tại Mỹ và Canada, nhưng trong những ngày qua đã bắt đầu gây sốc.
Theo thông tin trên báo chí Mỹ, Canada, nhà làm phim Michael Jorgenson phát hiện cựu binh Robertson, năm nay đã 76 tuổi, đang sống trong một ngôi làng nhỏ ở vùng núi phía Bắc Việt Nam. Robertson sinh tại Alabama, gia nhập lực lượng Mũ nồi xanh Mỹ và máy bay của anh bị bắn rơi tại vùng biên giới Lào năm 1968. Theo nhà làm phim Jorgenson và các đoạn phim rò rỉ với báo chí, cựu binh Robertson do sống quá lâu ở vùng núi Việt Nam nên không thể nói được tiếng Anh, nhưng vẫn nhớ ngày sinh của mình, nhớ tên vợ con mình ở Mỹ.
Trong phim, cựu binh Robertson cho biết ông bị bộ đội Việt Nam bắt giữ sau khi máy bay rơi, rồi được trả tự do và kết hôn, có con với nữ y tá người Việt đã chăm sóc mình.
Lính Mỹ trong một chiến dịch trong chiến tranh Việt Nam. Ảnh: Larry Burrows/LIFE. |
Chuyện khó tin
Bộ phim tài liệu Unclaimed bắt đầu với câu chuyện một cựu binh Mỹ trong chiến tranh Việt Nam là Tom Faunce, trong chuyến cứu trợ thiên tai tới Đông Nam Á cách đây nhiều năm (2008) đã tình cờ phát hiện ra Robertson.
Phát biểu trên báo chí Canada, nhà làm phim Jorgenson thừa nhận chính mình cũng hoài nghi khi cựu binh Tom Faunce năm 2012 tìm đến gặp mình và kể câu chuyện tình cờ gặp một cựu binh Mỹ khác tưởng đã chết, nhưng hiện vẫn còn sống ở Việt Nam là Robertson.
Tuy nhiên, nhà làm phim này đã tin sau khi trực tiếp sang Việt Nam để gặp người được cho là cựu binh Robertson và hi vọng có thể giúp Robertson tái ngộ với gia đình mình tại Mỹ.
Nhà làm phim cũng đã liên hệ với Đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam, quân đội Mỹ, người thân của cựu binh Robertson tại Mỹ. Tuy nhiên, bằng chứng đáng tin cậy nhất là xét nghiệm DNA với con của Robertson thì vẫn chưa thực hiện được.
Theo cựu binh Tom Faunce, Robertson năm 2010 đã được lấy dấu vân tay tại Đại sứ quán Mỹ, nhưng điều này chưa đủ để chứng minh người này là John Hartley Robertson và cũng không thể bác bỏ.
Bộ phim tài liệu cung cấp những thước phim xúc động về nơi sinh của Robertson, cảnh một người lính Mỹ từng được Robertson huấn luyện năm 1960 vừa gặp lại ông tại Việt Nam và khẳng định đây đích thị là Robertson. Phim cũng chiếu cảnh về cuộc gặp đầy nước mắt giữa người chị gái duy nhất còn sống của Robertson là bà Jean Robertson-Holly, 80 tuổi. Cuộc hội ngộ diễn ra tháng 12/2012.
“Bà Jean nói … ‘Không có thắc mắc nào. Tôi chắc chắn đó là nó trên video, khi tôi ôm ghì đầu nó và nhìn vào mắt nó tôi không còn nghi ngờ gì về việc nó là em trai mình”, đạo diễn Jorgensen kể với báo chí.
Lính Mỹ trong chiến tranh Việt Nam. Ảnh: Larry Burrows/LIFE. |
Kiểm chứng
Cũng theo đạo diễn việc xét nghiệm DNA giữa Robertson với bà Jean là không cần thiết vì bà khẳng định chắc chắn đó là em trai mình. Việc xét nghiệm DNA của Robertson với vợ và hai con ở Mỹ đã được đề nghị. Vợ con của Robertson đã đồng ý nhưng gần đây lại đột nhiên từ chối. Theo giải thích của nhà làm phim thì do ám ảnh chiến tranh và sự việc trôi qua quá lâu có thể hai con gái của Robertson nhất thời chưa muốn biết về người cha của mình.
Hugh Tran, sỹ quan cấp cao cảnh sát Mỹ gốc Việt ở Edmonton, đã tháp tùng nhà làm phim Jorgensen và cựu binh Tom Faunce sang Việt Nam gặp cựu binh Robertson để làm phiên dịch. Theo Hugh Tran, cựu binh Robertson nói giọng như một người Việt bản địa, không có dấu hiệu nào của một người Mỹ qua giọng nói. “Để nói với các bạn sự thật, sau khi tôi phỏng vấn ông ấy lần đầu tiên, tôi tin tới 90% rằng ông ấy là cựu binh Mỹ mất tích trong chiến tranh Việt Nam”, ông Tran chia sẻ. Tuy nhiên, ông Tran thừa nhận mình vẫn còn một chút hoài nghi.
Theo bộ phim, cựu binh Robertson đang sống ở Việt Nam và không muốn rời đi, ông chỉ có một ước nguyện được gặp gia đình Mỹ một lần trước khi chết.
Báo Tiền Phong sẽ tiếp tục thông tin đến bạn đọc xung quanh sự kiện này sau khi có thông tin chính thức từ các nguồn liên quan …
Nguồn Tiền Phong
BÀ BÙI HẰNG KIỆN CHỈ TỊCH HÀ NỘI
Posted by Unknown on 20:39
Bà Bùi Thị Minh Hằng đã tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc
Bà Bùi Thị Minh Hằng cho biết tòa án Hà Nội đã thụ lý đơn khởi kiện của bà đối với ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội.
Bà Hằng, còn được gọi là Bùi Hằng, là người tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội từ năm 2011.
Khi bị tạm giam ở cơ sở Thanh Hà hồi tháng Tư năm 2012, bà đã có ý định kiện Quyết định hành chính số 5225 vào cuối năm 2011 của UBND Hà Nội về áp dụng biện pháp đưa bà Bùi Hằng vào 'cơ sở giáo dục'.
Nội dung đơn kiện nói quyết định câu lưu, cưỡng bức giáo dục của Ủy ban nhân dân thành phố đối với bà Hằng là "hoàn toàn trái với pháp luật" và đưa ra các yêu cầu hủy bỏ quyết định mà người khởi kiện cho là sai trái.
Đến ngày 16/5/2012, bà Hằng gửi đơn kiện chính thức lên Tòa án Nhân dân nhưng cho đến cuối năm 2012 thì vẫn không nhận được phản hồi.
Trả lời phỏng vấn BBC tiếng Việt hôm 26/4, bà Hằng cáo buộc là đã bị gây "nhiều khó khăn."
"Tôi đã phải in khẩu hiệu, cầm băng-rôn đứng trước Tòa án Nhân dân Hà Nội," bà Hằng nói.
Sau đó, Tòa án Nhân dân Hà Nội đã gọi bà Hằng lên nộp án phí nhưng theo bà, trên đường đi nộp án phí, bà đã bị một lực lượng công an khoảng một chục người bám theo sách nhiễu.
Tuy nhiên bà cũng cho rằng việc tòa án thụ lý đơn khởi kiện của bà, cho thấy "tòa án buộc lòng [sẽ phải] đưa vụ án ra xét xử".
Bà Bùi Thị Minh Hằng là người tích cực tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh hồi giữa năm ngoái.
Chính quyền Hà Nội đã đưa bà vào trại cải tạo Thanh Hà mà không thông qua bất kỳ hình thức xét xử nào với lý do bà ‘gây rối trật tự công cộng’.
Hiện chưa biết tiến trình vụ kiện sẽ như thế nào.
Nguồn : BBC
________________________
***
Nguồn FB Bùi Hằng
Bà Hằng, còn được gọi là Bùi Hằng, là người tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội từ năm 2011.
Khi bị tạm giam ở cơ sở Thanh Hà hồi tháng Tư năm 2012, bà đã có ý định kiện Quyết định hành chính số 5225 vào cuối năm 2011 của UBND Hà Nội về áp dụng biện pháp đưa bà Bùi Hằng vào 'cơ sở giáo dục'.
Nội dung đơn kiện nói quyết định câu lưu, cưỡng bức giáo dục của Ủy ban nhân dân thành phố đối với bà Hằng là "hoàn toàn trái với pháp luật" và đưa ra các yêu cầu hủy bỏ quyết định mà người khởi kiện cho là sai trái.
Đến ngày 16/5/2012, bà Hằng gửi đơn kiện chính thức lên Tòa án Nhân dân nhưng cho đến cuối năm 2012 thì vẫn không nhận được phản hồi.
Trả lời phỏng vấn BBC tiếng Việt hôm 26/4, bà Hằng cáo buộc là đã bị gây "nhiều khó khăn."
'Buộc phải xử'
Trong tháng 12/2012, đơn đã được bà Hằng nộp trực tiếp lên tòa án này tại Hà Nội, nhưng sau đó vẫn không có phản hồi gì."Tôi đã phải in khẩu hiệu, cầm băng-rôn đứng trước Tòa án Nhân dân Hà Nội," bà Hằng nói.
Sau đó, Tòa án Nhân dân Hà Nội đã gọi bà Hằng lên nộp án phí nhưng theo bà, trên đường đi nộp án phí, bà đã bị một lực lượng công an khoảng một chục người bám theo sách nhiễu.
Tuy nhiên bà cũng cho rằng việc tòa án thụ lý đơn khởi kiện của bà, cho thấy "tòa án buộc lòng [sẽ phải] đưa vụ án ra xét xử".
Bà Bùi Thị Minh Hằng là người tích cực tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh hồi giữa năm ngoái.
Chính quyền Hà Nội đã đưa bà vào trại cải tạo Thanh Hà mà không thông qua bất kỳ hình thức xét xử nào với lý do bà ‘gây rối trật tự công cộng’.
Hiện chưa biết tiến trình vụ kiện sẽ như thế nào.
Nguồn : BBC
________________________
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
________________________
Hà Nội, ngày 16 tháng 05 năm 2012
ĐƠN KHỞI KIỆN HÀNH CHÍNH
Kính gửi: Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội
Địa chỉ: 43 Hai Bà Trưng, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội
- Người khởi kiện:
Tôi, Bùi Thị Minh Hằng, sinh năm 1964, CMND số 273278857 do công an tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cấp ngày 25/11/2004, hộ khẩu thường trú tại số 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, điện thoại 0913784415
- Người bị kiện:
1. Họ và tên: Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo.
2. Quyết định hành chính: Quyết định số 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 do Phó Chủ tịch Vũ Hồng Khanh ký thay Chủ tịch UBND Tp.Hà Nội về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục.
III. Tóm tắt nội dung:
Khoảng trưa ngày 27/11/2011, nghe tin ở Hà Nội công an bắt một số người tại khu vực Bờ Hồ Hoàn Kiếm vì cho rằng họ có hành vi tự phát biểu thị thái độ ủng hộ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đề nghị Quốc hội đưa vào chương trình làm việc khóa 13 của Quốc hội ban hành Luật biểu tình, tôi Bùi Thị Minh Hằng cùng 03(ba) người khác đã đứng giơ trên tay mảnh giấy ghi “Phản đối đàn áp người ủng hộ Quốc hội ra luật biểu tình” ở cạnh khu vực Nhà thờ Đức Bà – Tp.Hồ Chí Minh. Ngay sau đó người thân của tôi bị Công an phường Bến Nghé, quận I, Tp.Hồ Chí Minh bắt giữ, tôi đến trụ sở công an phường để đòi người thì bị giữ lại. Sang ngày 28/11/2011, tôi bị công an cưỡng chế từ Tp.Hồ Chí Minh ra Hà Nội và đưa vào Cơ sở giáo dục Thanh Hà tại xã Gia Khánh, huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc (thuộc Tổng cục cảnh sát thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp, Bộ Công an quản lý) và được giao Quyết định số 5225/QĐ-UBND ký ngày 08/11/2011 của Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục.
Ngày 29/04/2012, Giám đốc Cơ sở giáo dục Thanh Hà – Tổng cục VIII đã buộc phải cấp Giấy Chứng Nhận số 24/GCN-CSGD về việc miễn chấp hành “phần thời gian còn lại của Quyết định 5225/QĐ-UBND đưa tôi vào cơ sở giáo dục Thanh Hà”.
Việc Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội ban hành Quyết định số 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 nêu trên để cưỡng bức tôi vào Cơ sở giáo dục trong thời gian từ ngày 28/11/2011 đến ngày 28/04/2012 là trái pháp luật bởi các lý lẽ sau đây.
Thứ nhất:
Căn cứ điều 87 “Nội dung quyết định đưa vào cơ sở giáo dục” của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002, quy định:
“Quyết định đưa vào cơ sở giáo dục phải ghi rõ ngày, tháng, năm ra quyết định; họ, tên, chức vụ của người ra quyết định; họ, tên, ngày, tháng, năm sinh, nghề nghiệp, nơi cư trú của người bị đưa vào cơ sở giáo dục; hành vi vi phạm pháp luật của người đó; điều, khoản của văn bản pháp luật được áp dụng; thời hạn và nơi thi hành quyết định; quyền khiếu nại, khởi kiện đối với quyết định đưa vào cơ sở giáo dục theo quy định của pháp luật.”
Nhưng Quyết định 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 không ghi “điều, khoản của văn bản pháp luật được áp dụng;”.
Thứ hai:
Căn cứ điều 87 của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002 thì Quyết định phải ghi rõ “nơi cư trú của người bị đưa vào cơ sở giáo dục” nhưng Quyết định 5225/QĐ-UBND lại ghi:
“Chỗ ở hiện nay: Không có nơi cư trú nhất định”
Để xác định nơi cư trú của công dân thì phải căn cứ vào quy định của Luật cư trú năm 2006.
Khoản 1, điều 12 của Luật cư trú năm 2006, quy định:
“Nơi cư trú của công dân là chỗ ở hợp pháp mà người đó thường xuyên sinh sống. Nơi cư trú của công dân là nơi thường trú hoặc nơi tạm trú.
Chỗ ở hợp pháp là nhà ở, phương tiện hoặc nhà khác mà công dân sử dụng để cư trú. Chỗ ở hợp pháp có thể thuộc quyền sở hữu của công dân hoặc được cơ quan, tổ chức, cá nhân cho thuê, cho mượn, cho ở nhờ theo quy định của pháp luật.
Nơi thường trú là nơi công dân sinh sống thường xuyên, ổn định, không có thời hạn tại một chỗ ở nhất định và đã đăng ký thường trú.”
Và khoản 1, điều 24 của Luật cư trú năm 2006, quy định:
“Sổ hộ khẩu được cấp cho hộ gia đình hoặc cá nhân đã đăng ký thường trú và có giá trị xác định nơi thường trú của công dân.”
Tôi Bùi Thị Minh Hằng là công dân có chỗ ở hợp pháp và thường xuyên sinh sống được Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất số BB558764 do UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cấp 07/09/1999 là ở số 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Mặt khác, Sổ hộ khẩu do Công an thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cấp và CMND số 273278857 do công an tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cấp ngày 25/11/2004 và ngay tại điều 1 của Quyết định 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 của Chủ tịch UBND Tp.Hà Nội cũng khẳng định nơi thường trú của tôi, Bùi Thị Minh Hằng là số 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu. Như vậy nơi cư trú của tôi, Bùi Thị Minh Hằng là 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Như vậy, với các bằng chứng và các căn cứ pháp luật nêu trên cho thấy tại Điều 1, Quyết định 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 của Chủ tịch UBND Tp.Hà Nội cho rằng tôi, Bùi Thị Minh Hằng “Không có nơi cư trú nhất định” là hoàn toàn trái với các quy định của pháp luật.
Thứ ba:
Căn cứ khoản 1, điều 3 của Nghị định số 76/2003/NĐ-CP ngày 27/06/2003 và Nghị định số 125/2008/NĐ-CP ngày 11/12/2008 sửa đổi, bổ sung, quy định:
“Đối tượng đưa vào cơ sở giáo dục
Người có một trong các hành vi vi phạm pháp luật sau đây có tính chất thường xuyên (có từ hai lần vi phạm trở lên trong thời hạn 12 tháng), nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự và đã bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn hoặc chưa bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn nhưng không có nơi cư trú nhất định:”
Tôi, Bùi Thị Minh Hằng không phải là người không có nơi cư trú nhất định vì vậy tôi không là đối tượng phải đưa vào cơ sở giáo dục như quy định tại các Nghị định nêu trên và điều 25 của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002.
Thứ tư:
Căn cứ khoản 2, điều 86 của Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính năm 2002, quy định:
“Quyết định đưa vào cơ sở giáo dục có hiệu lực thi hành kể từ ngày ký và phải được gửi ngay cho người bị đưa vào cơ sở giáo dục, cơ quan Công an cấp tỉnh, Hội đồng nhân dân cấp tỉnh và Uỷ ban nhân dân cấp xã nơi người đó cư trú.”
Quyết định 5225/QĐ-UBND ký ngày 08/11/2011 nhưng đến ngày 28/11/2011 (tức 20 ngày sau) khi bị đưa vào Trại Thanh Hà tôi mới được nhận, trong khi tôi có địa chỉ nơi cư trú tại số 106 Lê Hồng Phong, Tp. Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Thứ Năm:
Một bằng chứng nữa là, ngày 29/04/2012 Tổng cục thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp – Bộ Công an đã áp giải tôi về UBND phường 4, Tp.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu làm thủ tục giao tôi cho địa phương giám sát, theo dõi vì tôi có hộ khẩu thường trú tại số 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp. Vũng Tàu.
Kết luận: Quyết định số 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 do Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội ban hành về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với tôi Bùi Thị Minh Hằng – công dân có nơi cư trú tại số 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Tp. Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu là hoàn toàn trái pháp luật.
Căn cứ điều 71, Hiến pháp năm 1992 sửa đổi, bổ sung năm 2001, quy định:
“Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.
Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật.
Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.”
Căn cứ khoản 1, 2, 4, 5 điều 9 của Công ước quốc tế về những quyền dân sự và chính trị năm 1966, Việt Nam tham gia năm 1982, quy định:
“Điều 9:
1. Ai cũng có quyền tự do thân thể và an ninh thân thể. Không ai có thể bị bắt giữ hay giam cầm độc đoán. Không ai có thể bị tước đoạt tự do thân thể ngoại trừ những trường hợp và theo những thủ tục luật định.
2. Khi bị bắt giữ, bị cáo phải được tức thì thông báo về lý do bắt giữ, và phải được thông báo không chậm trễ về tội trạng bị cáo buộc.
[…]
4. Những người bị bắt giữ hay giam cầm đều có quyền yêu cầu toà án thụ lý không chậm trễ về tính hợp pháp của sự giam giữ, và phải được phóng thích nếu sự giam giữ được xét là bất hợp pháp.
5. Các nạn nhân trong những vụ bắt giữ hay giam cầm bất hợp pháp có quyền khiếu tố đòi bồi thường thiệt hại.”
YÊU CẦU:
- Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội tuyên hủy Quyết định số 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 của Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội về việc áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục đối với tôi, Bùi Thị Minh Hằng;
- Buộc Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo bồi thường danh dự và các thiệt hại về tinh thần, vật chất cho tôi, Bùi Thị Minh Hằng do việc ban hành trái pháp luật Quyết định số 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 và đã cưỡng bức tôi trong Cơ sở giáo dục Thanh Hà 05 tháng;
- Xử lý trách nhiệm theo pháp luật đối với Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo và những người liên quan.
Tôi cam đoan không đồng thời khiếu nại tiếp đến người có thẩm quyền yêu cầu giải quyết khiếu nại về việc nội dung đơn khởi kiện này.
Tài liệu chứng cứ kèm theo:
1. QĐ 5225/QĐ-UBND ngày 08/11/2011 của Chủ tịch UBND Tp.Hà Nội (photo);
2. Bìa Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất số BB558764 do UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cấp 07/09/1999 (photo);
3. Quyết định miễn chấp hành thời gian còn lại của quyết định đưa vào cơ sở giáo dục.
Nơi nhận:
- Như trên;
- Lưu gia đình.
Người làm đơn
Bùi Thị Minh Hằng
***
Nguồn FB Bùi Hằng