Liên tiếp trong hai ngày 11 và 12-4-2013, thông tin về việc góp ý Hiến pháp của Chính phủ và Mặt trận Tổ quốc được công bố một cách dè dặt bởi hai tờ báo là Pháp luật TP HCM và VietnamNet. Có thể nói đã có những diễn biến mới lạ xung quanh chuyện này.
Chính phủ cho rằng quyền lập hiến là thể hiện cao nhất chủ quyền nhân dân, gồm quyền sáng kiến lập hiến, quyền tham gia góp ý trong quá trình dự thảo HP và cuối cùng là quyền biểu quyết thông qua trưng cầu dân ý (ở đây).
MTTQ cũng cho rằng quyền lập hiến thuộc về nhân dân, và kiến nghị HP sau khi được Quốc hội thông qua phải được trưng cầu dân ý trước khi có hiệu lực. MTTQ còn có ý kiến động trời là kiến nghị công nhận sở hữu tư nhân hạn chế về đất đai bên cạnh sở hữu toàn dân (ở đây).
Không thấy có các báo nhớn đã từng tham gia rầm rộ nhiệt tình trong đợt góp ý vừa qua như Nhân Dân, Quân đội Nhân dân, VOV, VTV… lên tiếng gì về hai kiến nghị mới lạ này. Đã thế, hàng tuần nay, mấy tờ báo nhớn này cũng chẳng có một bài mới nào nói về góp ý HP cho khí thế rôm rả, mà toàn bài cũ xì mười mấy ngày trước.
Các vị tướng lĩnh, giáo sư, phó giáo sư tiến sĩ chuyên về ní nuận, chính nuận chống diễn biến hòa bình cũng im lặng một cách vô cùng khó hiểu.
Sự im lặng của các báo nhớn và của các nhà ní nuận kinh điển đã khiến cho cho tâm trạng của dư luận viên là tôi rối bời và hoang mang cao độ.
Phải chăng, việc góp ý HP đang có một bước ngoặt không như mong đợi ban đầu?
Gì chứ cái khoản “trưng cầu dân ý” ở nước ta là một khái niệm hoàn toàn xa lạ. Có thể ở những xứ sở của bọn tư bản giãy chết, trưng cầu dân ý là chuyện bình thường, vì tuy là giãy chết nhưng chúng nó lại có vẻ văn minh. Người dân xứ giãy chết coi trưng cầu dân ý như là không khí hít thở hàng ngày. Bởi vậy mà các chính phủ tư bản cứ phải từ chức, giải tán…, không hề có lấy một chút cái gọi là ổn định chính trị.
Còn ở ta, người dân quanh năm làm lụng kiếm chẳng đủ ăn, không màng tới chính trị chính em, nghe nói trưng cầu dân ý là lọng cọng, luống cuống, thậm chí sợ hãi. Theo thống kê của các cơ quan chức năng, đại đa số nhân dân đã đồng tình với bản dự thảo HP trong đợt góp ý tốn hàng mấy trăm tỉ vừa rồi. Thế thì cần gì phải trưng cầu dân ý chó nó lôi thôi, thêm rách việc và tốn kém.
Ấy là chưa kể trưng cầu dân ý có thể gây tác hại đến nhiều vấn đề khác, làm xáo trộn, rối loạn xã hội và cũng có thể bị các thế lực thù địch lợi dụng chống phá.
Nói túm lại chỗ lày, hãy cứ để bầy cừu ngoan ngoãn cúi đầu gặm cỏ. Tạo điều kiện cho chúng nó ngẩng đầu nghe ngóng rồi kêu be be be, phỏng có ích gì ?
Nói về sở hữu đất đai, ngoài hình thức duy nhất là sở hữu toàn dân- là hình thức đã chứng minh tình hiệu quả và ưu việt trong suốt các thời kỳ vừa qua, có nên cho tồn tại hình thức sở hữu khác ?
Sở hữu toàn dân bấy lâu đã là lá chắn, là điểm tựa, là bệ phóng cho biết bao nhiêu cán bộ chúng ta đổi đời, từ chỗ ở đợ, làm thuê cuốc mướn, thì nay giàu có, vợ đẹp con khôn, đất đai biệt thự mênh mông, xe xịn gái gú không bao giờ thiếu…
Rõ ràng là cái kiến nghị nửa mùa công nhận sở hữu tư nhân hạn chế là hoàn toàn không phù hợp với tiến trình đi lên của tầng lớp cán bộ của chúng ta. Mà làm sao có thể định lượng nổi hạn chế là hạn chế bao nhiêu? Một mét vuông cũng là hạn chế, mà 49% quĩ đất cũng là hạn chế, vậy thì hạn chế là hạn chế thế lào ?
Với góc nhìn và phẩm chất trung thành cao độ của một dư luận viên, tôi cực lực phản đối những kiến nghị nói trên.
Việc các tờ báo nhớn im thin thít trong vụ này làm cho tôi và các đồng đội dư luận viên cực kỳ bức xúc.
Chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy cô độc, cô đơn và trống vắng như lúc này.
Nhân việc này, tôi và một số anh em đang có suy nghĩ về việc xin nghỉ công tác dư luận viên. Lương bổng thì không cao, còn bị nhân dân chửi như chửi chó. Nếu chúng tôi lười biếng thì đã đi một nhẽ. Đằng này, chúng tôi vẫn chém gió liên tục, phản ứng nhanh liền tắp lự, vẫn bấm nút lia lịa. Ấy thế mà ...
Đã vậy, hai tháng nay vẫn chửa có lương, buộc tôi hàng ngày phải xin tiền vợ để đổ xăng và xin thằng con trai chút đỉnh uống cà phê.
Có lẽ phải vĩnh biệt thân phận CM để chuyển sang thân phận con cừu, cho nó lành. Cái câu “Hãy cứu mình trước khi trời cứu” của cái ông lào đó, sao mà nghe có ní thế không biết.
Dư luận viên VO VĂN VE.
Nguồn Tâm sự y giáo
0 nhận xét:
Đăng nhận xét