Lý Tống
I. YOUNG VIETNAMESE AMERICAN LEADERS:
Trong các bài viết, bài nói liên quan đến Phái Đoàn Ký Thỉnh Nguyện Thư vào Tòa Bạch Ốc có một điểm cốt lõi của mọi vấn đề nhưng chẳng thấy ai chú tâm hoặc đề cập. Đó là: “Young Vietnamese American Leaders.” Từ đâu có “Những người lãnh đạo trẻ Việt Nam ”? Đó chính là tổ chức “National Organization of Young Vietnamese American Leaders” Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng đã lập ra năm ngoái để thay thế BPSOS (Tổ chức Cứu Người Vượt Biển) không còn hợp thời trang nhằm thu hút khoảng 500 người trẻ trở thành lãnh đạo cộng đồng Việt Nam trong 10 năm tới.
Trích: “Từ 30 tháng 4 năm 2010, tôi khởi sự chuyến đi “du thuyết” vòng quanh nước Mỹ để tiếp xúc với tập thể người Việt ở các nơi và chuyển tải thông điệp hy vọng và trách nhiệm. Sách Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm của Ts. Nguyễn Đình Thắng phát hành ngày 30 tháng 4, 2010, vạch ra kế hoạch mười năm, với những bước cụ thể, để phát triển thế lực cho cộng đồng Việt ở Hoa Kỳ đồng thời thay đổi vận mạng của dân tộc ở Việt Nam… Đây là cẩm nang cho những nhà hoạt động cộng đồng, xã hội và dân chủ, cũng như cho những người muốn phát triển khả năng lãnh đạo. Tác giả vạch ra những nguyên tắc căn bản để thành công từ việc nhỏ đến việc lớn. Để chuyển tải thông điệp của quyển sách, kể từ 30 tháng 4, 2010 Ts. Thắng đã đi “du thuyết” ở nhiều thành phố lớn nhỏ ở khắp Hoa Kỳ. Ngày 2 tháng 7, 2011 gần 250 người hưởng ứng thông điệp đã tụ về Hoa Thịnh Đốn để cùng nhau đề ra kế hoạch mười năm thăng tiến cộng đồng một cách đồng loạt trong cả ba lãnh vực chính quyền, kinh doanh và xã hội. Cũng tại hội nghị này một số chuyên gia sẽ khởi xướng các công tác nghiên cứu về chính cộng đồng và đào tạo lãnh đạo cho thế hệ nối tiếp. Bắt đầu tháng 9 năm 2011, Ts. Thắng đưa thông điệp này sang Canada . (Ai muốn mua ấn bản có chữ ký của tác giả, xin gửi ngân phiếu $35/quyển về cho: kimcuc.le@bpsos.org This e-mail address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it hoặc có thể đặt mua tại trang nhà BPSOS.)”
Trong bài Hội Tụ Hào Kiệt, TS Thắng viết: “Tôi đã gặp những tài năng trẻ, rất tận tuỵ và trong sáng, nhưng lạc lõng và loay hoay vì thiếu sự dìu dắt và chuẩn bị. Họ có tiềm năng để đi rất xa, vươn rất cao nhưng thiếu người dọn đường và chắp cánh cho họ. Trong 36 năm qua cộng đồng chúng ta chưa có một kế hoạch nào để cổ võ, hướng dẫn và đào tạo người thay thế… Đã đến lúc chúng ta phải có kế sách nhằm khuyến khích, đào tạo, hướng dẫn và tạo phương tiện và cơ hội cho những người trẻ sẵn sàng thay thế lớp người đi trước…” TS Thắng và LS Tuyết Dương đang có tham vọng nặn tạo ra những Tổng thống, Thượng Nghị sĩ, Dân biểu, Thống đốc, Thị trưởng gốc Việt… tương lai cho Hoa Kỳ qua Tổ chức “National Organization of Young Vietnamese American Leaders” (YVAL) của mình! (Tiện đây tôi tóm lược lại biện pháp “5 giai đoạn”: “Làm Thế Nào VN Trở Thành Bá Chủ Thế Giới” viết thời ở tù để TS Thắng nghiên cứu: (1) Việt Nam trở thành Tiểu Bang 51 của Hoa Kỳ. (2) Người VN sẽ phân tán đi sinh sống tại 51 Tiểu bang theo tỉ lệ dân số địa phương. (3) Mỗi gia đình hay mỗi phụ nữ có nhiệm vụ sinh con tối đa, từ 5 đến 10 đứa. (4) Trong 2-3 thế hệ liên tiếp, Dân Mỹ gốc Việt từ 90 triệu người sẽ tăng tối đa, chiếm hơn nửa tổng dân số nước Mỹ. (5) Trong các cuộc bầu cử từ Tiểu bang đến Liên bang, người Việt sẽ bầu theo block vote và chỉ bầu cho Ứng Cử viên người Việt sinh tại Mỹ. Một khi đã nắm toàn bộ quyền lực nước Mỹ, VN trở thành bá chủ thế giới là việc khả thi chứ không chỉ không còn sợ bị nước Tàu đô hộ.)
Vì vậy việc NS Trúc Hồ giao trọng trách liên lạc Tòa Bạch Ốc (TBO) cho TS Thắng đã vô tình “Giao trứng cho ác” theo nhận xét của một số người, nên mặc dù Chiến dịch TNT thành công rực rỡ trong nhiệm vụ hồi sinh Tinh Thần Đoàn Kết và Tinh Thần Chống Cộng của thập niên 80s qua việc vận động được trên 145 ngàn chữ ký lại hầu như thất bại trong mục đích trình bày nguyện vọng lên Tổng Thống Hoa Kỳ (TT) vì bị Tổ chức của TS Thắng “take over” diễn đàn dành độc quyền và lợi nhuận riêng cho nhóm YVAL của mình.
II. ĐỒNG SÀNG DỊ MỘNG:
Một đằng NS Trúc Hồ phát động Chiến Dịch Ký Thỉnh Nguyện Thư để kêu gọi Tổng Thống Obama can thiệp thả các tù nhân lương tâm, đặc biệt NS Việt Khang, và cải thiện nhân quyền cho VN; một đằng TS Thắng tiến hành kế hoạch nâng uy tín của tổ chức “National Organization of Young Vietnamese American Leaders” hay gọi tắt Young Vietnamese American Leaders” (YVAL) thay thế BPSOS. Do vậy, qua bàn tay phù phép, Luật-sư Tuyết Dương, người cùng TS Thắng sáng lập ra BPSOS, giữ chức vụ Chủ tịch Ban Quản trị và TS Thắng chức Giám đốc Điều hành, đã dùng văn phòng White House APA Initiatives và chức vụ được giao phó thực hiện ý đồ biến 145 ngàn người ký TNT thành lực lượng YVAL của mình. Bởi vậy mới xảy ra cảnh Trúc Hồ tưởng mình đi lạc khi thấy dòng chữ: “White House Briefing with National Vietnamese American Leaders” rồi khiếu nại. Hàng chữ trên màn ảnh được tạm thời đổi thành “White House Briefing with Vietnamese Americans” nhưng sau đó đã chính thức trở thành “White House Briefing with Young Vietnamese American Leaders” (viết tắt tên chính danh Tổ chức của TS Thắng và LS Tuyết Dương). Việc dùng danh xưng National Vietnamese American Leaders (cắt bỏ chữ Organization of Young) lúc đầu là thủ thuật “cho uống nước đường” những người tham dự cuộc hội kiến trước khi trương bản hiệu chính, nhưng không ngờ Trúc Hồ khám phá ra thâm ý nên đã phản đối. Vì đây là mục đích tối hậu, nên sau khi tạm thời sửa thành Vietnamese Americans (cắt bỏ thêm chữ Leaders) LS Tuyết Dương cương quyết và táo bạo sửa thành Young Vietnamese American Leaders khi TS Thắng đưa 2 Đại diện của Tổ chức mình là Cô Cindy Đinh ở Houston, và anh Billy Le ở South Carolina lên diễn đàn tường thuật về thành tích hoạt động của mình (tức của YVAL của TS Thắng), trong lúc LS Tuyết Dương lại gợi ý bằng những câu hỏi cá nhân có lợi cho YVAL thay vì tập trung vào chủ đề và chủ điểm chính của tinh thần TNT: Nhân quyền. Một khi hiểu rõ YVAL là Tổ chức của TS Thắng và LS Tuyết Dương, mọi điều đều trở nên dễ hiểu và các ẩn số đã có đáp số: Tại sao NS Trúc Hồ quyết định từ nay sẽ liên lạc trực tiếp với Tòa Bạch Cung thay vì qua trung gian TS Thắng và những câu hỏi: “Ai đã ‘tiếp tay’ cho Bạch Ốc để thay đi, đổi lại Chủ đề cuộc thảo luận và với mục đích gì mà khiến cho Nhạc sỹ Trúc Hồ và Nghệ sỹ Việt Dzũng của SBTN đã phải tức giận bỏ phòng họp ra đi trước khi kết thúc?” hoặc lời khẳng định: “Bởi vì đã có những người lợi dụng Phong trào Quần chúng đấu tranh này cho quyền lợi riêng tư đảng phái và tổ chức của họ nên không ai ngạc nhiên khi thấy có một số người được mời nhưng không vào Bạch Ốc như trường hợp Bác sỹ Nguyễn Quốc Quân, Chủ tịch Ủy ban yểm trợ Cao trào Nhân bản và Ca-Nhạc sỹ Nguyệt Ánh” và “Trúc Hồ và ông Nguyễn D Thắng, chung giường (TNT) nhưng mỗi người lại theo đuổi trong tâm tưởng ‘người tình’ riêng của mình! Trúc Hồ nếu biết tận dụng SBTN để kêu gọi ‘Diên Hồng’ thì có thể sẽ thành công, nhưng Trúc Hồ bất qúa chỉ đóng vai ‘Lưu Bị,’ và cần những người phụ tá đắc lực, và mưu lược mới mong cân bằng với cái lực của ‘Đông Ngô’ Nguyễn D Thắng và chống đỡ sự xâm nhập của dảng phái ‘Thiếu Đạo Đức’ là Tào Tháo, đã cho quân sĩ xuất hiện rất nhiều tại Tòa Bach Cung trong ngày ‘lịch sử’ March 5-2012!”
III. TS NGUYỄN ĐÌNH THẮNG – BẬC ĐẠI SƯ PHỤ:
Qua vụ hội kiến Tòa Bạch Ốc, một vài Thân Hữu đã bảo tôi: “TS Thắng xứng đáng là bậc sư phụ của Lý Tống rồi!” Tôi ngạc nhiên hỏi: “Sao vậy? Tôi không hiểu ý anh.” Anh bạn trả lời: “Bạn không nhớ mỗi lần móc túi yểm trợ tại các buổi gây quỹ bạn vẫn thường mào đề: ‘Tôi chỉ là kẻ ‘Mượn hoa cúng Phật’ thôi. Bởi tiền tôi yểm trợ hôm nay là tiền Đồng Bào yểm trợ tôi qua mua sách, mua DVD. Tôi không đi làm việc, không nhận Fund của chính phủ nên đâu có tiền riêng để yểm trợ?!’ TS Thắng không chỉ ‘Mượn hoa cúng phật, mượn đầu heo nấu cháo, chôm credit’ mà còn ‘Cướp công’ Đồng Bào theo kiểu VC ‘Cướp chính quyền.’ Biến một cuộc đấu tranh thành công nhất của CDTNVN từ trước đến nay trở thành cuộc vinh danh thành tích tổ chức YVAL riêng của mình không phải là một bậc đại sư phụ hay sao? Đây không phải là điểm cốt lõi của sách: Thông Điệp Hy Vọng & Trách Nhiệm trong đó TS Thắng dạy cách ‘đào tạo lãnh đạo, khả năng lãnh đạo cho thế hệ nối tiếp, các chuyên gia và những nguyên tắc căn bản để thành công từ việc nhỏ đến việc lớn?!?’”
“Còn nữa…” Tôi hỏi: “Còn gì?” Anh bạn bảo: “TS Thắng còn là một bậc đại sư phụ về Anh ngữ. Ông ấy tốt nghiệp bằng Tiến sĩ ngành Kỹ sư Cơ khí, nhưng rất giỏi về Anh ngữ. Ông dịch từ “Grassroots” là “Rễ cỏ” và lập lại từ này 2 lần trong bài Cuộc Vận Động Hai Ngày: Bước Đầu Vững Chãi như “Cuộc vận động ở tầm rễ cỏ của tập thể người Việt ở Hoa Kỳ lần đầu tiên này… Họ là những hạt mầm để phát động các cuộc vận động tầm “rễ cỏ” ở từng địa phương” và trong bài ngày 6 tháng 3, 2012 (không nhan đề) TS Thắng lập lại tử “Rễ cỏ” 4 lần: “Người Mỹ gọi đó là vận động chính sách ở tầm rễ cỏ (grassroots policy advocacy). Và chúng ta đã chứng tỏ được khả nặng huy động lẫn nhau ở tầm rễ cỏ ấy Yếu tố để tạo nên chiến dịch rễ cỏ là phải có chủ điểm cụ thể… Vân động ở tầm rễ cỏ là một yếu tố cần thiết để bổ trợ cho cuộc vận động trong hậu trường…”
Một số từ ngữ thường có nghĩa đen và nghĩa bóng. Những tục từ như “Cock” vừa có nghĩa “Con gà trống” vừa có nghĩa “Con C…” hay từ “Pussy” vừa có nghĩa “Con mèo” vừa có nghĩa “Cái L…” nhưng riêng từ “Grassroots” không hề có nghĩa “Rễ cỏ” mà chỉ có nghĩa:
1. Từ điển Lạc Việt:
* Grassroots: (thông tục) Những người dân thường (đối lại với những người có quyền hành); (nói chung) thường dân. We must not forget about the grassroots: Chúng ta không được quên dân chúng. Dissatisfaction at the grassroots: Sự bất mãn trong dân chúng.
* Grassroots: nền tảng; cơ sở.
* The rank and file: Lính thường (chứ không phải sĩ quan); các chiến sĩ, những hội viên bình thường của một tổ chức. The rank and file of the party: Những đảng viên thường. Rank-and-file workers: Những công nhân thường.
2.Dictionary.reference.com:
(1) the common or ordinary people, especially as contrasted with the leadership or elite of a political party, social organization, etc.; the rank and file.
(2) the agricultural and rural areas of a country.
(3) the people inhabiting these areas, especially as a political, social, or economic group.
(4) the origin or basis of something; the basic or primary concept, rule, part, or the like.
IV. TẠI SAO TỔNG THỐNG OBAMA KHÔNG TIẾP PHÁI ĐOÀN TNT?
Việc gặp, chụp hình với Tổng Thống Mỹ (TT) thật ra không phải là một việc bất khả. Chỉ cần yểm trợ yểm trợ Quỹ Tranh Cử của Tổng Thống khoảng 50 ngàn MK là có thể được dành 10-15 phút gặp TT tại TBO như vài nhóm đã từng gặp TT Bush trước đây. Đóng vài ngàn MK có thể dự tiệc chung với TT trong các tiệc vận động tranh cử. Chỉ cần yểm trợ TT 100MK là hàng ngày đều nhận email hoặc từ TT, Đệ nhất Phu nhân, hoặc Chủ tịch Ban Vận động, và trong vài dịp lễ đặc biệt còn được nhận thư của TT gửi tận nhà. Không tin quý vị vào trang web sau đóng từ 75MK trở lên xem sao:
Donate $75 or more to the Two-Term Fund to re-elect the President today: https://donate.barackobama.com/Why-Wait
(Tôi gửi kèm thư Đệ Nhất Phu Nhân vừa gửi để làm bằng chứng.)
Nguyễn Khoa Lộc vừa báo tin con gái học lớp 5 đã đoạt chức vô địch cuộc thi Spelling Bee tại một số vùng và hiện đang nỗ lực để giật chức vô địch toàn quốc để được diện kiến TT Obama. Cháu sẽ dùng dịp nầy đạo đạt “đề nghị TT thả hết các tù nhân lương tâm tại VN và ý kiến Mỹ nên tấn công Trung Cộng để diệt trừ hiểm họa cho thế giới,” để bù vụ Phái đoàn không được TT Obama tiếp!
TS Thắng tin tưởng TT Obama sẽ tiếp Phái đoàn nên đã thông báo tin vui nầy, nhờ vậy đã tạo nên niềm hứng khởi cho 4-500 người từ khắp các Tiểu bang, đến Châu Úc, Châu Âu bỏ công sức, tiền bạc lên đường mong có dịp thăm TBO và Photo op với TT Mỹ. Tôi cũng tin tưởng điều đó vì nghĩ rằng TT Obama sẽ không bỏ lỡ cơ hội gặp 200 người đủ thành phần, đại diện mọi CDNVTN địa phương để kiếm phiếu cho kỳ bầu cử sắp đến. Tôi chỉ ngại những biến động quan trọng bất ngờ xảy ra trong thời điểm nầy có thể làm hỏng kế hoạch như: Do Thái tấn công Iran, cơn lốc xoáy có thể gây thiệt hại trầm trọng tại vùng Tây Bắc, khủng bố bất ngờ đánh bom Thủ đô v.v… Nhưng không ngờ biến cố chính lại là Tổ chức YVAL của TS Thắng! Tại sao có thể khẳng định như vậy? Quý vị thử đặt mình vào vị trí của TT Obama. Chính phủ của Obama đã và đang cấp cho TS Thắng hàng trăm ngàn MK hàng năm để làm các công tác xã hội, đặc biệt Chương trình Huấn luyện và Đào tạo các Leaders trẻ tương lai cho CDTNVN. Thay vì dùng tổ chức YVAL để yểm trợ TT, TS Thắng lại “xúi” “145 ngàn thành viên của YVAL” gây áp lực với TT, buộc TT phải thực thi những yêu sách của Tổ chức mình, một hành động phản bội Tổng Thống, theo sự hiểu lầm của TT Obama dựa trên việc mạo danh YVAL của TS Thắng và LS Tuyết Dương. Việc “cướp công” này không chỉ làm thiệt hại cho quyền lợi của NVTNCS nói chung và 145 người ký TNT nói riêng, còn tác động ngược cho YVAL của TS Thắng qua việc sẽ bị mất sự sủng ái của TT Obama, nhất là khi Cử tri người Việt do thất vọng vụ TBO sẽ dồn phiếu cho phe Cộng Hòa, có thể bị cắt Fund trong tương lai để trừng phạt, chưa kể còn bị SBTN và Trúc Hồ tẩy chay trong các cuộc vận động tương lai và sẽ đánh mất tín nhiệm của Đồng Bào một khi họ hiểu được nguyên nhân chính gây thất bại vừa qua.
V. MỘT THỈNH NGUYỆN THƯ MỚI?
NS Trúc Hồ đang có ý định nộp một TNT mới để biểu dương lực lượng vì nghĩ rằng TNT mới có thể đánh bại kỷ lục của TNT vừa qua! Theo ngu ý cá nhân, tôi nghĩ rằng, ngoài việc làm có tính tư lợi của TS Thắng với hậu quả xấu, những phát biểu hậu TBO thiếu cẩn trọng vừa qua của NS Trúc Hồ cũng đang gây ảnh hưởng bất lợi cho các cuộc vận động tương lai. Trong 145 ngàn chữ ký này, thành phần tích cực nhất và đông đảo nhất chắc chắn thuộc “Thành phần chống Cộng cực đoan” và những người Việt ủng hộ Đảng Cộng Hòa. Giờ nầy Trúc Hồ đã công khai tuyên bố hành động bạo loạn và lật đổ Chế độ VC là sai trái và sẵn sàng “dâng” 145 ngàn phiếu của những người ký TNT cho TT Obama thì chắc chắn 2 thành phần trên sẽ không còn tích cực yểm trợ các cuộc vận động tương lai của NS Trúc Hồ, chưa kể đã và sẽ có nhiều bài phê bình về lập trường đấu tranh của Trúc Hồ và SBTN phát xuất từ những phát biểu phi chính trị và lập trường chống Cộng quá khoan nhượng nầy. Mỗi lần nghe Trúc Hồ “độc diễn” trên SBTN, tôi thấy hai diễn giả ngồi cạnh có vẻ “hơi bị đau khổ” vì không thể control, không thể stop ông chủ Đài, người thích hợp cho mục Bình Luận Túc Cầu hơn Phiếm Đàm Chính Trị. “Dụng nhân như dụng mộc.” NS Trúc Hồ giữ vai chủ đài, nhà đạo diễn tốt hơn một phát ngôn viên, một diễn viên.
Nếu xem việc ký TNT là phương tiện tối ưu để đạt được 2 mục tiêu: Giải cứu những tù nhân lương tâm và đạt được giải pháp Nhân quyền cho VN thì chắc chắn chúng ta sẽ ngày càng thất vọng. Dù có đạt kỷ lục 1 triệu chữ ký nhưng nếu chúng ta vẫn tiếp tục thờ ơ trong việc đi bầu và yểm trợ tài chánh trong các cuộc bầu cử cấp Tiểu bang và Liên bang thì các Quan chức Dân cử Mỹ cũng chẳng phí sức, nhọc công tranh đấu, bênh vực ta do thiếu thủ tục đầu tiên: “Có qua có lại mới toại lòng nhau.”
Chỉ có Tiền và Phiếu mới làm họ “care.” Người Do Thái không hề ký TNT nhưng có ảnh hưởng lớn đến Chính sách Chính phủ vì họ sẵn sàng chi những số tiền khổng lồ để vận động hành lang. Người Cuba không hề ký TNT nhưng có ảnh hưởng lớn vì họ biết dùng sức mạnh của lá phiếu, đặc biệt biện pháp Block Vote tại Swing State như Florida. Vừa không đi bầu, vừa không yểm trợ tài chánh, thiểu số cử tri lại bầu phân tán và cư ngụ tại các “Safe State” như California (Tiểu Bang của Đảng Dân chủ) thì đúng như câu:“Có mợ (Việt) thì chợ (phiếu) vẫn đông. Không mợ thì chợ cũng không vắng người!”
Ngay cả với sức mạnh lá phiếu block vote tại swing state như dân Cuba, nước Cuba vẫn còn chưa thoát nổi bàn tay cai trị của Tập đoàn Mafia đỏ Castro. Ngay cả sức mạnh tài chánh vô hạn như dân Do Thái, nước Do Thái vẫn thường xuyên bị đe dọa đến sự tồn vong bởi các thế lực và quốc gia Hồi giáo cực đoan và Do Thái phải tự lực trong 4 cuộc chiến quan trọng: (1) Cuộc chiến năm 1947-1948; (2) Cuộc chiến kinh đào Suez năm 1956; (3) Cuộc chiến thần tốc năm 1967 và (4) Cuộc chiến Yom Kippur năm 1973.
Không một Chế độ độc tài nào trong lịch sử loài người tự thay đổi và tự cải thiện. Chúng tiếp tục trường trị nếu không bị chính dân mình đứng lên lật đổ. Đừng quên câu nói bất hủ Yeltsin: “Cộng sản chỉ có thể thay thế chứ không thể thay đổi được!” 23 cuộc cách mạng toàn thế giới đã chứng minh điều đó. Mùa Xuân Ả Rập đã chứng minh điều đó. Nếu người dân Tunisia, Ai Cập, Libya, Yemen không đứng dậy tự cứu mình Ben Ali, Hosni Mubarak, Muammar Kaddafi, Ali Abdullah Saleh vẫn còn ngự trị ngai vàng. Ngay cả sau khi hơn 8 ngàn dân Syria hy sinh, Mỹ và các cường quốc tự do, LHQ vẫn chưa có đủ quyết tâm nhúng tay hạ bệ al-Assad. “Aide-toi, le ciel t’aidera!” (Hãy tự cứu mình trước khi Trời cứu!) Hãy tự cứu trước khi Hoa Kỳ, các Cường Quốc Tự Do, Liên Hiệp Quốc cứu ta như đã cứu Libya trước đây và sẽ cứu Syria trong tương lai.
Mặc dù tinh thần ái quốc và lòng can đảm của NS Việt Khang đáng cho mọi người ngưỡng phục, nhưng giữa hành động ôn hòa của Việt Khang, được NS Trúc Hồ xem là mẫu mực đấu tranh toàn hảo, và hành động cực đoan có tính bạo loạn của Đoàn Văn Vươn, có thể NS Trúc Hồ bất đồng nên không ghi tên trong TNT, tôi đưa một thí dụ cụ thể để so sánh xem hành động nào gây hiệu quả thực tiễn hơn:
1. Việt Khang với Anh Là Ai: Nếu có một toán 10 tên Công An cầm dùi cui đang tiến về nhóm người chống đối với số lượng 1.000 người (kể cả 10.000 người) và những người này cùng Việt Khang ca vang bài: Anh Là Ai, ta có tin rằng toán Công An sẽ sợ hãi mà quay đầu lại? Chắc là không!
2. Đầu Gấu-Đại Bàng với Mày Là Ai: Bây giờ nhóm biểu tình chỉ có 20 người, nhưng gồm toàn Đầu Gấu, Đại Bàng…những “dân chơi” dữ dằn, táo bạo, và họ gào lớn bài: “Mày Là Ai” dựa theo Anh Là Ai bằng những từ ngữ đốp chát:
“Bố hỏi mày là ai? Sao dám bắt bố hở lũ tay sai? Bố hỏi mày là ai? Mà dám động thủ chẳng sợ chặt tay? Bố hỏi mày là ai? Mà dám ngăn bố xuống đường tỏ bày, Khi Quê Hương này, Dân Tộc này đang lầm than, đắng cay! Bố hỏi mày ở đâu? Dám ngăn ta chống giặc Tàu ngoại xâm. Bố hỏi mày ở đâu? Dám mắng ta bằng giọng nói dân ta? Dân tộc mày ở đâu? Sao đang tâm làm tay sai cho Tàu? Để ngàn sau ghi dấu. Bàn tay mày nhuộm đầy máu đồng bào. Ta không thể ngồi yên, Khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng, Dân tộc ta sắp phải đắm chìm, Một ngàn năm hay triền miên tăm tối. Ta không thể ngồi yên, Để đời sau cháu con ta làm người. Cội nguồn ở đâu? Khi thế giới nay đã không còn Việt Nam?” thì chắn chắn bọn 10 tên Công An sẽ chùn bước bởi sợ số 20 người sẵn sàng đối đầu dám tấn công hành hung mình.
3. Đoàn Văn Vươn với Súng Hoa Cải & Mìn Tự Chế: Nếu người chống đối chỉ một mình nhưng lại trang bị bằng Súng Hoa Cải & Mìn Tự Chế như Đoàn Văn Vươn, thì 10 tên Công An sẽ “chẫu” ngay nếu không ít nhất 6 tên sẽ chịu chung số phận như đám Công An, Bộ Đội trong vụ cưỡng chế khu đầm thủy sản ngày 5/1/2012 tại Huyện Tiên Lãng! Phân tách rạch ròi để thấy cùng một bản chất can đảm, anh hùng trên trận tuyến đấu tranh, biện pháp sử dụng định đoạt nhân vật nào “nặng ký” hơn và cần được dồn nhiều nỗ lực hơn khi can thiệp.
LÝ TỐNG
———————————————-
Hảo Phạm có ý kiến về bài viết trên đây của Lý Tống?
Thưa anh hùng Lý Tống, TS Nguyễn Đình Thắng, Nhạc Sĩ Trúc Hồ và các bạn
Thưa anh chị em trên diễn đàn
Tôi đã đọc bài của Lý Tống và xin có nhận xét như sau:
Trận chiến chống csVN có nhiều mặt: Quốc nội nổi dậy và vận động quốc tế.
Ở hải ngoại, một trong những công tác chúng ta có thể làm hiệu quả nhất là quốc tế vận. Trong nỗ lực này, chúng ta cần đoàn kết, nhưng để có sự đoàn kết, chúng ta cần lãnh đạo, và để có khả năng chiến đấu lâu dài, chúng ta cần một lớp lãnh đạo trẻ kế thừa, có khả năng đối đáp với mainstream, có phương hướng đấu tranh bằng pháp lý trong các quốc gia sở tại. Tôi có cảm giác TS Thắng đang bỏ nhiều tâm huyết để làm việc đó: Việc xây dựng một thế hệ lãnh đạo trẻ kế thừa không có gì sai, mà còn cần thiết.Tranh đấu trong xã hội pháp trị, chúng ta cần lá phiếu. Đúng như anh Lý Tống nói, người Do Thái biết cách vận động để có lá phiếu tại Quốc Hội. Về quốc tế vận, có thể hiện nay chúng ta thua sút người Do Thái. Việc một số người VN có tâm huyết đang làm chính là bổ túc chỗ thua sút đó. Tôi nghĩ con đường đấu tranh của TS Thắng là đúng.
Tôi xin kể lại một cái nhìn của một người ngoại cuộc về cộng đồng chúng ta: Trong một cuộc họp báo sau đợt biểu tình chống Việt gian Trần Trường hơn một chục năm trước, tôi có dịp được gặp một vị thị trưởng trong vùng Los Angeles County. Vị này xuất thân người thiểu số (người Hoa), bà nói rằng “Tôi rất khâm phục sức mạnh cộng đồng của các bạn. Nhưng tôi tự hỏi, “Với mấy chục ngàn người tụ tập như vậy, các bạn vận động được bao nhiêu lá phiếu trong quốc hội California, bao nhiêu lá phiếu trong quốc hội Hoa Thinh Đốn?” Nghe hết câu nói của bà, tôi mới thấy thực sự ngậm ngùi, tưởng rằng người ta khen, nhưng không phải, người ta đang đặt một mục đích cho mình vươn tới đó.
Vậy tự hỏi, kể từ ngày đó đến giờ, chúng ta đã tiến thêm được một bước nào về hướng đó chưa? Nếu thấy rằng đó là việc cần thiết, thì chắc chắn không thể tiếc thời gian công sức và cơ hội để xây dựng một tập thể áp lực có lãnh đạo, và có phương pháp như việc TS Thắng đang làm. Chúng ta phải yểm trợ những nỗ lực như thế, dù đó là của TS Thắng hay của bất cứ ai.
Còn việc nói rằng TS Thắng “cướp công” của phong trào Thỉnh Nguyện Thư là dựa trên nhiều suy đoán. Xin anh Lý Tống cẩn thận khi đưa ra những nhận định như vậy, kẻo rơi vào cảnh “Quân Ta” đánh “Quân Mình”, và những tên Việt gian dựa vào đó để làm nản lòng những người thiện chí. Tôi luôn luôn khâm phục anh Lý Tống, sự anh hùng của Lý Tống rất đáng nể trên một mặt trận, nhưng không có nghĩa là cuộc chiến chỉ có một mặt trận ấy. Một vài nhận xét của anh trong bài này về những người cùng lý tưởng chông cộng, xây dựng dân chủ tự do cho VN, có thể sẽ bị Việt gian lợi dụng, cho rằng Lý Tống đang thả “bom chùm” để đánh những người nằm ngay trong chiến tuyến của anh.
Việc Lý Tống giải thích chữ Grassroots trong bài dưới đây, tôi thấy là thừa. Bởi vì, dịch là “dân thường” , là “lính tráng” xét ra không khác gì mấy so với chữ mà TS Thắng dùng trong bài của ông. Tôi nghĩ ai cũng thừa hiều người Mỹ dùng chữ “Grassroots” (rễ cỏ) không phải vì họ không có đủ chữ, mà họ cố ý dùng grassroots với nghĩa rễ cỏ, để nói lên tầm quan trọng của thành phần “bám đất”, thành phần cốt lõi của cộng đồng; Không phải họ có ý coi thường rễ cỏ, nhưng chính là để nói lên tính cách “dân vạn đại, quan nhất thời” mà thôi. Ts Thắng có dịch chữ Grassroots theo nghĩa đen cũng chẳng hề làm mất đi cái nghĩa đó, mà lại còn sát với lối suy nghĩ của dân Mỹ. Việc phân tích của Lý Tống không cần thiết. Xin đừng chấp nhặt tiểu tiết, mà hãy hào sảng nhìn vào đại cuộc!
Tôi đồng ý với việc nhận định của Lý Tống về sự tranh đấu kiểu Việt Khang, và LT hình dung ra một cuộc đấu tranh khác dữ dằn và bạo động hơn. Đó là một hình ảnh so sánh rất sinh động và có thể chính xác. Nhưng đấu tranh bạo động không phải là hình thức duy nhất, không phải là điều mà mọi người yêu nước có thể làm. Ai có tiếng hát hãy dùng tiếng hát, có dao dùng dao, biết chửi thì chửi, có súng dùng súng…. Trong những cuộc biểu tình hồi tháng Sáu năm ngoái, những tiếng thét gào của Bùi Thị Minh Hằng đánh động lòng chúng ta, nhưng hình ảnh dịu dàng của Trịnh Kim Tiến cũng thuyết phục không kém….. Nếu chúng ta chỉ đánh giá những người dám xỉa dao trước mặt Việt cộng, mà coi thường sự chống đối của những người nghệ sĩ thì thật là bất công, và cuộc chiến này sẽ là cuộc chiến của những “con cua trong giỏ cua csVN” mà thôi: Người này leo lên được thì người kia cầm chân kéo xuống!
Thưa quí vị, trong lòng tôi lúc này, tôi chỉ muốn chúng ta đánh gục cộng sản và mang bọn lãnh đạo mafia nguyễn tấn dũng, phú trọng…. ra treo cổ, hoặc cho voi dầy; còn bọn tay chân khuyển mã của chúng thì bỏ tù hết…. Giống như dân Romania đã giết chết vợ chồng ceausescu mấy chục năm trước. Nhưng một cuộc cách mạng dân chủ như Ba Lan và một số nước đông âu khác cũng quá đẹp…. Cái Scenario nào sẽ xảy ra trên đất nước chúng ta? Có người muốn nó giống như Romania, người khác muốn nó giống như Ba Lan…. Nhưng mục tiêu tối hậu vẫn là: Dân tộc phải được tự do, được độc lập!
Tôi nghĩ rằng những người Vn yêu nước đều có ước mơ riêng của mình về một cuộc cách mạng. Anh Trúc Hồ cũng vậy. Anh là một người nghệ sĩ, anh có quyền ước mơ độc lập dân chủ cho đất nước Vn theo cách của anh, nó có thể không có bạo động, không sắt máu… Và vì không phải một chính trị gia, không bao giờ mang tham vọng lãnh đạo, nên cách phát biểu của anh có thể va chạm một số đường lối đấu tranh khác. Nhưng không thể phủ nhận sự đóng góp của anh vào trong đại cuộc giải thể cộng sản, không có nghĩa là những người chủ trương tranh đấu bạo động không cộng tác được với anh.
Ít lời thô thiển xin được góp ý với quí vị và với tất cả những người có lòng với đất nước.
Hảo Phạm
Nguồn : ngoclinhvugia
0 nhận xét:
Đăng nhận xét